Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

Những hot girl xinh đẹp cực nổi tiếng tại Thái Lan

Sở hữu nhiều tài năng vượt trội cùng vẻ ngoài xinh xắn, cuốn hút, nhiều hot girl Thái Lan luôn "hút" được một lượng fan cực lớn cả trong và ngoài nước.

1. Nattasha Nauljam

Nattasha Nauljam sinh ngày 16/9/1992 là một diễn viên tài năng của Thái Lan. Bên cạnh vẻ đẹp trong sáng, nụ cười tươi cùng ánh mắt hớp hồn, Nattasha Nauljam còn được nhiều người biết đến với khả năng diễn xuất tốt, ca hát và chơi guitar điêu luyện.

Nattasha Nauljam đặc biệt nổi tiếng nhờ bộ phim SuckSeed vào năm 2011. Ngoài ra, các fan MU trên toàn thế giới còn biết đến cô với vai trò là gương mặt đại diện của đội tuyển Anh tại Thái Lan bởi cô là 1 fan cuồng nhiệt của đội tuyển MU.

Hiện, Nattasha Nauljam đang theo học trường Đại học Rangsit, Thái Lan.
Những hot girl xinh đẹp cực nổi tiếng tại Thái Lan

Những hot girl xinh đẹp cực nổi tiếng tại Thái Lan 1

Những hot girl xinh đẹp cực nổi tiếng tại Thái Lan 2
2. Chanya Tamada

Chanya Tamada là một hot girl rất nổi tiếng tại Thái Lan. Siêu mẫu trẻ mang trong mình dòng máu Thái Lan và Nhật Bản. Chanya Tamada theo đuổi hình tượng sexy, bởi vậy người hâm mộ thường xuyên được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô trong những trang phục bikini nóng bỏng.

Dù có nhiều cơ hội để nổi tiếng nhưng Chanya Tamada vẫn cố gắng hoàn thành việc học tại trường quốc tế Harrow trước khi quyết định bước chân vào con đường nghệ thuật.
Những hot girl xinh đẹp cực nổi tiếng tại Thái Lan 4

Những hot girl xinh đẹp cực nổi tiếng tại Thái Lan 5




3. Nutpimon Farida Waller

Farida Waller sinh năm 1993 là Hoa hậu Hoàn vũ Thái Lan 2012. Mang trong mình dòng máu Thái Lan, Australia nên Farida Waller có vẻ đẹp rất Tây.

Mặc dù rất nổi tiếng và bận rộn, nhưng Farida Waller không hề xao lãng việc học hành. Cô hiện đang theo học chuyên ngành Nghệ Thuật và nhân văn tại Đại học Chulalongkorn.



4. Pimchanok Luevisadpaibul

Pimchanok Luevisadpaibul sinh ngày 30 tháng 9 năm 1992. Cô gái trẻ (được biết đến với một tên khác là Baifern Pimchanok) là một nữ diễn viên, người mẫu tuổi teen rất nổi tiếng tại Thái Lan. 

Trong lĩnh vực phim ảnh, cô nổi tiếng nhờ vai Nam trong bộ phim First Love (A Little Thing Called Love), đóng cặp với Mario Maurer.

Pimchanok từng giành giải thưởng nữ diễn viên triển vọng của Thái Lan năm 2011. Bên cạnh việc đóng phim, người đẹp 9X còn theo đuổi cả nghề người mẫu.






5. Sushar Manaying

Tuy chỉ sở hữu chiều cao 1,54m nhưng nữ diễn viên có nghệ danh Aom (sinh ngày 9/1/1988), lại thu hút được sự yêu mến của công chúng nhờ gương mặt khả ái, nụ cười dễ thương, tươi rói và tính tình thân thiện.

Mặc dù rất bận rộn với các vai diễn, Sushar Manaying vẫn có thành tích học tập đáng nể với tấm bằng Cử nhân khoa Mỹ thuật ứng dụng của trường Đại học Srinakarinwirot Prasarnmit.





Theo: Kenh14.vn
______________________________________________
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Posted By Unknown09:28

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

Em là tình đầu, nhưng cô ấy mới là vợ anh...

Yêu cô ấy, anh không phải đánh mất mình, nhưng anh thay đổi cuộc sống của mình, vì thế những thói quen, tính cách cũng thay đổi...

Hôm nay anh dẫn cô ấy đi cùng tới mời em dự lễ cưới. Em đánh cái nhìn thăm dò một lượt từ đầu đến chân với vợ chưa cưới của anh. Rồi có gì đó như ngạc nhiên quá đỗi trong mắt em. Anh đủ tinh tế để nhận ra điều đó.

Anh càng đủ dũng cảm để nhận ra sự thoáng buồn trên gương mặt cô ấy.

Cô ấy biết chúng mình là mối tình đầu của nhau. Cô ấy tôn trọng điều đó. Và nó cũng là lí do khiến anh yêu và tôn trọng cô ấy. Suốt buổi nói chuyện giữa 3 người, em không ngừng đả động tới những kỉ niệm.

Em còn “khéo léo” nhắc cô ấy về những thói quen, sở thích ăn uống của anh với lí do giúp cô ấy hiểu anh hơn. Em đang cố chứng tỏ rằng em hiểu anh đến từng chân tơ kẽ tóc, rằng em là người con gái đã từng chia sẻ với anh, rằng mình từng yêu nhau, rằng cô ấy là người đến sau.
Em là tình đầu, nhưng cô ấy mới là vợ anh...
Đâu cần em phải làm thế, cô ấy luôn biết vị trí của mình. Anh có cảm giác em như một con nhím bị tổn thương, xù lông lên phòng vệ. Kì lạ là ở chỗ, ngày đó, chính em là người quyết định ra đi. Vậy mà giờ đây em có gì đó như hậm hực.

Sau những lời em nói, cô ấy luôn giữ một nụ cười trên môi, mặc dù anh biết đó là một nụ cười gượng gạo. Cô ấy đủ lịch sự để nói với em những lời cảm ơn nhẹ nhàng sau mỗi chỉ dẫn “thân tình” của em. Lúc đó anh càng nhận ra rằng, chính tình yêu lớn lao mà cô ấy dành cho anh khiến cô ấy có thể giữ thái độ hòa nhã đến thế. Và anh thấy mình thật hạnh phúc khi yêu và được yêu cô ấy.

Anh thừa nhận, mối tình đầu với em là kí ức, là quá khứ không thể nào xóa nhòa trong anh. Nhưng tình yêu với cô ấy chính là tương lai và hạnh phúc của cuộc đời anh. Mà muốn sống tốt thì người ta cần hướng về phía trước. Anh yêu người con gái ấy không phải để lấp khoảng trống mà em để lại, càng không phải là vật thế chân. Anh yêu cô ấy vì cô ấy là chính mình. Với anh, cô ấy không phải là người đến sau mà là người ở lại với cuộc đời anh.

Có thể em đã không biết rằng, những lời em nói về tính cách, sở thích hay thói quen của anh chỉ đúng là anh của quá khứ. Cái con người hiện tại mà vợ chưa cưới của anh yêu hoàn toàn không giống với con người mà em từng cho là mình hiểu rõ ấy.

Yêu cô ấy, anh không phải đánh mất mình, nhưng anh thay đổi cuộc sống của mình, vì thế những thói quen, tính cách cũng thay đổi. Nó phù hợp với cô ấy. Và vì vậy anh biết chắc, anh mà em nhắc tới, hoàn toàn khác với anh bây giờ - người chồng sắp cưới của cô ấy.

Ra về, anh khẽ khàng hỏi: “Em có chạnh lòng không?”. Cô ấy nói rất nhẹ:

- Không anh ạ, chị ấy là mối tình đầu của anh, nhưng em mới là vợ anh.

Cô ấy nói đúng. Em là mối tình đầu, nhưng cô ấy mới là vợ anh. Và đó là điều làm anh hạnh phúc nhất.

Theo: Kenh14.vn
______________________________________________ 
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Posted By Unknown10:56

Cảm động bộ tranh "Cha yêu con theo cách của cha"

Bộ tranh mang tên "Cha yêu con theo cách của cha" đang chiếm được tình cảm yêu mến của rất nhiều cư dân mạng.

Với thông điệp "Tình yêu của Cha đôi khi khó nhận ra, nhưng không có nghĩa là không tồn tại. Người vẫn yêu chúng ta theo cách của riêng Người...", bộ tranh "Cha yêu con theo cách của cha" quả thực là một điểm nhấn nhắc nhở những người con luôn biết ơn công lao dạy dỗ, tình yêu thương vô bờ bến mà thầm lặng của những người Cha vĩ đại. 

Bên cạnh dòng sữa ngọt ngào, sự chăm sóc tảo tần, những giọt nước mắt, cái xiết chặt thương con của Mẹ, nhiều người còn được lớn lên trên bờ vai vững chắc, bên những giọt mồ hôi thầm lặng của Cha. Vậy nhưng, có đôi khi trong cuộc đời, chúng ta lại không thấu hiểu và cảm nhận được hết tình thương yêu của Cha, để rồi có những lời nói, hành động khiến Cha đau buồn.

Theo những dòng chia sẻ của thầy Khắc Hiếu, dù Cha ít khi chuyện trò tâm sự, nhưng không có nghĩa là Cha không cần con gần gũi sẻ chia... Dù cha luôn nghiêm khắc, kỷ luật nhưng đó là cách dạy dỗ của riêng cha. Dù có khi Cha nặng tay đánh con, nhưng đằng sau những đòn roi ấy, nước mắt Cha cũng đang lặng lẽ tuôn rơi.

Bộ tranh đang nhận sự chú ý và chia sẻ rất nhiều từ các cư dân mạng. Nét vẽ đơn giản nhưng nội dung lại ẩn chứa hàm ý sâu xa, bộ tranh là một bài học đáng nhớ về tình mẫu tử dành cho tất cả mọi người. Dù cách thể hiện tình cảm của Cha, của Mẹ có khác nhau, nhưng hãy biết trân trọng và thấu hiểu nỗi lòng của cả Cha và Mẹ.
Cảm động bộ tranh "Cha yêu con theo cách của cha"
Cảm động bộ tranh "Cha yêu con theo cách của cha" 1

Theo: Kenh14.vn
______________________________________________
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Posted By Unknown09:56

Nữ sinh tự tử vì bị ghép ảnh Facebook: Cái chết tức tưởi ngay trước kì thi Đại học

Chỉ còn vài ngày nữa là tới kì thi quan trọng nhất của đời học sinh, nhưng trò đùa ác của bạn bè và một phút giây nông nổi đã khiến Linh ra đi mãi mãi.

Chiều hôm qua (1/7) gia đình đã tổ chức mai táng cho nữ sinh Nguyễn Thị Chầm Linh (sinh năm 1995), vừa tốt nghiệp lớp 12, trường THPT Hai Bà Trưng (Thạch Thất, Hà Nội).

Trước đó, vì bị một bạn nam cùng lớp ghép chân dung mình vào ảnh một cô gái mặc áo cổ rộng rồi đưa lên Facebook làm trò đùa, Linh đã uống thuốc diệt cỏ tự tử vào rạng sáng ngày 27/6 vừa qua.
Nữ sinh tự tử vì bị ghép ảnh Facebook: Cái chết tức tưởi ngay trước kì thi Đại học
Bà nội bên di ảnh của Linh.
Khắp thôn 8, xã Hương Ngải (huyện Thạch Thất, Hà Nội), ai cũng bàn tán xôn xao về cái chết của nữ sinh Linh. Nổi tiếng trong thôn là người ngoan hiền, chăm học nên cái chết của Linh khiến nhiều người bất ngờ và đau xót. Một ngày sau cái chết của Linh, mọi người trong gia đình vẫn đang bàng hoàng và đau đớn tột độ.

Trò đùa ác ý 

Xuất phát từ trò đùa ghép ảnh rồi tung lên mạng xã hội nhưng nó đã dẫn đến cái chết thương tâm của cô nữ sinh trước thềm kì thi Đại học. Chị Vương Thị Loan (41 tuổi, mẹ của Linh) nhớ lại: “Trước hôm xảy ra chuyện khoảng 3 ngày, cháu Linh có nói lại với tôi là bị các bạn ở lớp ghép mặt vào ảnh một cô gái ăn mặc hở cổ, rồi tung lên Facebook của một bạn tên Đ. học cùng lớp. Sau khi nói lại chuyện đó với tôi, cháu Linh đã khóc rất nhiều. Linh đã gọi điện cho Đ. bảo gỡ bức ảnh xuống”. 

Chị Loan nói với Linh sẽ sang nhà bạn Đ. Để thông báo sự việc với bố mẹ Đ. nhưng Linh ngăn cản mẹ vì không muốn làm to chuyện. “Cứ tưởng trò đùa của mấy đứa học sinh, ai ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy”, chị Loan nhìn di ảnh con chua xót nói.
Chị Loan đau xót trước cái chết đột ngột của con gái.
Chị Loan đau xót trước cái chết đột ngột của con gái.
Bẵng đi mấy ngày sau đó, gia đình tưởng rằng mọi chuyện đã qua nên không hỏi han gì thêm Linh. Đến tối 26/6, chị Loan vẫn thấy Linh ngồi học bài ở bàn. Đến khoảng 1h sáng (27/6), chị Loan tỉnh giấc và thấy Linh đang cầm điện thoại của chị gái Linh để sử dụng.

“Yên tâm vì con vẫn đang ở bàn học bài nên tôi đi ngủ tiếp. Đến khoảng 2h30 phút, tôi tỉnh dậy thì thấy cháu Linh đang nôn mửa liên tục. Tôi nghĩ rằng cháu học quá sức, lại bị trúng gió nên nôn mửa. Khi tôi lại gần kiểm tra thì Linh có nói là cháu đã uống thuốc diệt cỏ và nói rằng “Mẹ ơi, con đi theo ông nội đây”, chị Loan nhớ lại. Sau đó, chị Loan tá hỏa gọi người nhà đưa Linh đến bệnh viện cấp cứu.
Anh Tuế nhận được tin dữ khi đang đi làm thuê ở Nghệ An.
Anh Tuế nhận được tin dữ khi đang đi làm thuê ở Nghệ An.
Anh Nguyễn Văn Tuế (45 tuổi, bố của Linh) nghẹn ngào: “Tôi đang đi làm ở Nghệ An, nghe tin dữ từ nhà đã vội vàng bắt xe từ trong đó (Nghệ An – PV) ra thẳng bệnh viện Bạch Mai. Vào viện tôi thấy cháu vùng vẫy trong đau đớn do ảnh hưởng của thuốc diệt cỏ. Khi phía bệnh viện cho biết không còn hi vọng cứu sống, tôi thấy mọi thứ như sụp đổ, không nghĩ được cháu lại dại dột như vậy”.

Anh Tuế nói thêm, bình thường cháu ngoan ngoãn, hiền lành, ít khi va chạm nên có lẽ khi gặp chuyện sốc đã không tự giải quyết được mà dại dột tìm đến cái chết.

Sau mấy ngày điều trị tại bệnh viện Bạch Mai, dù được các y bác sĩ hết lòng cứu chữa nhưng do lượng thuốc mà Linh đã uống khá nhiều, nên mọi hi vọng đã không còn. Đến ngày 30/6, gia đình đón Linh về. Đến 6h sáng ngày 1/7 thì Linh trút hơi thở cuối cùng.
Những dòng chữ Linh viết tại bệnh viện Bạch Mai hé lộ nguyên nhân dẫn đến việc Linh uống thuốc diệt cỏ tự tử.
Những dòng chữ Linh viết tại bệnh viện Bạch Mai hé lộ nguyên nhân dẫn đến việc Linh uống thuốc diệt cỏ tự tử.
Trong di thư mà Linh viết khi đang điều trị tại bệnh viện Bạch Mai: "Hôm đi học thêm toán, Thằng Hải nó lấy ảnh cháu, về nó ghép linh tinh, cháu bảo nó mà nó không bỏ, nó bảo nó sẽ đăng lên Facebook. Thế sau nó đăng lên Facebook của lũ con trai của lớp. Thằng Đạo thấy thế down về đăng lên Facebook của cả lớp. Cả lớp xem được. Cháu bực mình gây sự thế là cả lớp thích chí càng trêu hơn.

Cháu dọa cho là cháu sẽ chết vì bức ảnhh đó. Nó bảo cháu chết luôn đi, cho bọn nó ăn mừng, thế là cháu làm liều".

Theo chị Loan, những dòng chữ trên là Linh viết khi đang điều trị tại bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội). Thời điểm đó, do ảnh hưởng của thuốc diệt cỏ nên cỏ họng bị cháy khô, không thể nói được, nên gia đình đã chuẩn bị một cuốn vở để Linh giao tiếp với mọi người.
Một số dòng chữ Linh viết khi điều trị trên giường bệnh có đoạn: "Mai bảo bố cho em bé (em gái Linh) vào chơi nhé".
Một số dòng chữ Linh viết khi điều trị trên giường bệnh có đoạn: "Mai bảo bố cho em bé (em gái Linh) vào chơi nhé".
Anh Tuế cho biết, theo những lời tâm sự của Linh với gia đình khi đang điều trị tại bệnh viện, thì Linh đã đề nghị nhóm bạn đăng ảnh lên Facebook gỡ bức ảnh xuống, nhưng nhóm bạn đã không đồng ý, còn thách thức Linh. Có lẽ bị thách thức nên Linh đã làm điều dại dột. 

Vào sáng ngày 1/7, gia đình anh Tuế đã gửi đơn trình báo lên công an xã Hương Ngải (huyện Thạch Thất) và công an huyện Thạch Thất về sự việc liên quan đến cái chết của nữ sinh Nguyễn Thị Chầm Linh.

Ra đi trước ngày thi Đại học

Nhớ về con gái trong nước mắt, chị Loan nói: “Năm học vừa rồi cháu nó được học sinh tiên tiến, nhận cả giấy khen và quà của nhà trường, mọi người trong gia đình ai cũng phấn khởi. Các chú họ hàng còn đến khen, tặng cả tiền cho cháu, ai ngờ chỉ vì trò đùa của bọn trẻ, mà cháu đã phải bỏ mạng”.

Gia đình Linh có 4 chị em, chị gái đầu đang theo học ở Hà Nội. Linh là con thứ hai nên mọi công việc trong gia đình Linh đều đỡ đần bố mẹ. “Việc nhà, việc đồng áng cháu nó đều làm rất thạo, chăm chỉ giúp mẹ vì không muốn mẹ phải vất vả” , bà Phí Thị Tí (72 tuổi, bà nội của Linh) cho biết.

Giấy khen và phần thưởng học sinh Tiên tiến của Linh năm học vừa qua.
Giấy khen và phần thưởng học sinh Tiên tiến của Linh năm học vừa qua.
Được biết, Linh đã nộp hồ sơ dự thi vào trường Đại học sư phạm Hà Nội II. Khi đang tập trung ôn luyện vào những ngày cao điểm, thì trò đùa những tưởng như vô hại đã gián tiếp cướp đi sinh mạng Linh trong sự đau xót của gia đình, bạn bè, làng xóm.
Linh ra đi khi chỉ còn ít ngày nữa là bắt đầu kì thi Đại học.
Trao đổi với chúng tôi về vụ việc trên, ông Phí Mạnh Tiến, trưởng công an xã Hương Ngải (huyện Thạch Thất, Hà Nội) cho biết: Ngay sau khi tiếp nhận đơn trình báo của gia đình anh Nguyễn Văn Tuế về vụ việc cháu Linh vào sáng 1/7/2013, phía công an huyện Thạch Thất đã cử đoàn điều tra về địa phương để xác minh, làm rõ vụ việc. 

Bước đầu đã mời phụ huynh của cháu Linh và triệu tập một học sinh khác có liên quan đến trụ sở công an xã để lấy lời khai, phục vụ công tác điều tra. Hiện, công an huyện Thạch Thất đang khẩn trương điều tra, làm rõ vụ việc.
Theo: Kenh14.vn
______________________________________________
 Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Posted By Unknown09:46

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Điểm danh những hot girl Hà Nội "nhanh nổi nhanh chìm"

Những hot girl này từng có một thời gian rất nổi, được giới trẻ quan tâm. Tuy nhiên, sau một thời gian ngắn, vì một số lí do, họ đã không duy trì độ "hot" của mình nữa.


Từng là những hot girl rất nổi với tần suất xuất hiện cực nhiều trên báo chí, là tâm điểm của cư dân mạng, được giới trẻ giành nhiều tình cảm và mến mộ. Tuy nhiên việc không chọn nghệ thuật làm con đường phát triển cho riêng mình hoặc giành nhiều thời gian cho việc học tập đã khiến cho các hot girl này đã không còn giữ được độ hot như ban đầu nữa.

Mẫn Tiên

Từng là một mẩu trong "bộ ba sát thủ", Mẫn Tiên cùng với An Japan, Quỳnh Anh Shyn từng là những cái tên siêu hot của giới trẻ Hà Thành bởi sự xinh xắn, trong trẻo. Tuy không sở hữu một chiều cao nổi bật những Mẫn Tiên lại có gương mặt dễ thương, trong sáng cùng nụ cười luôn thu hút người đối diện. Đặc biệt, cô nàng này được xem là khá ngoan hiền khi không hề vướng phải bất cứ scandal nào kể từ khi tên tuổi của mình vụt sáng trong lòng giới trẻ Hà Thành
Điểm danh những hot girl Hà Nội "nhanh nổi nhanh chìm"
Nổi tiếng cùng lúc, tuy nhiên, trong khi hai cô bạn của mình là Quỳnh Anh và Hoài An vẫn tiếp tục các hoạt động nghệ thuật, các sự kiện của giới trẻ, từ dự sự kiện, làm Mc, đóng phim, diễn xuất trong MV ca nhạc,... thì Mẫn Tiên lại có vẻ khá trầm và không có hoạt động gì nổi bật. Nhiều người cảm thấy khá tiếc khi Mẫn Tiên đã không sử dụng lợi thế mà mình đang sẵn có để tiếp tục phát triển hơn.

Hiện tại, Mẫn Tiên đang là học sinh trường THPT Trần Phú - Hoàn Kiếm, Hà Nội. Cô nàng chuẩn bị bước sang lớp 12 nên việc học chắc chắn sẽ nặng và vất vả hơn. Vì vậy có lẽ giới trẻ cũng như những ai yêu mến Mẫn Tiên hẳn sẽ phải chờ đợi thêm một thời gian dài nữa nếu muốn được chứng kiến cô bạn này "tái xuất"
Điểm danh những hot girl Hà Nội "nhanh nổi nhanh chìm" 1

Điểm danh những hot girl Hà Nội "nhanh nổi nhanh chìm" 2
Thảo Hương

Sinh năm 1998, Thảo Hương từng khiến giới trẻ phát sốt bởi ngoại hình xinh xắn và nhất là gương mặt sáng, dễ thương không make up của mình. Bởi vậy, ngay sau khi những shoot hình cực đẹp của Thảo Hương được cư dân mạng truyền tay nhau thì cô nàng đã được mọi người yêu mến đặt cho biệt danh hot girl "đẹp không son phấn". 

Thảo Hương còn từng gây sốt với bài phỏng vấn sau đó, khi thật thà chia sẻ rằng cô bạn không biết make up. Vẻ đẹp tự nhiên cùng cách trả lời chân thành của Thảo Hương đã khiến cho cô nàng nổi bật hơn so với nhiều cô gái khác, cũng như nhận được nhiều yêu mến hơn..
Khoảng giữa năm 2012 là thời điểm mà Thảo Hương được nhắc đến cực nhiều bởi nick name "Đẹp không son phấn" của mình. Tháng 8/2012, Thảo Hương cũng tham gia cuộc thi X-Gen, nhưng không may mắn lọt vào vòng trong.   Kể từ thời điểm đó, Thảo Hương cũng ít xuất hiện trên báo chí và các phương tiện thông tin khác. Cô bạn từng chia sẻ không muốn tham gia và lấn sân nghệ thuật mà ước mơ lớn nhất của Thảo Hương là trở thành một nhà báo giống như mẹ. Cư dân mạng cũng như những người yêu mến Thảo Hương đều khá nuối tiếc bởi với một ngoại hình trong sáng cùng lợi thế là đã được nhiều người biết đến, Thảo Hương hoàn toàn có thể phát triển hơn nữa nếu theo đuổi nghệ thuật. Tuy nhiên, hiện tại cũng mới chỉ sắp bước vào lớp 10 nên có thể Thảo Hương vẫn đang đầu tư cho việc học nhiều hơn.
Khoảng giữa năm 2012 là thời điểm mà Thảo Hương được nhắc đến cực nhiều bởi nick name "Đẹp không son phấn" của mình. Tháng 8/2012, Thảo Hương cũng tham gia cuộc thi X-Gen, nhưng không may mắn lọt vào vòng trong. 

Kể từ thời điểm đó, Thảo Hương cũng ít xuất hiện trên báo chí và các phương tiện thông tin khác. Cô bạn từng chia sẻ không muốn tham gia và lấn sân nghệ thuật mà ước mơ lớn nhất của Thảo Hương là trở thành một nhà báo giống như mẹ. 

Cư dân mạng cũng như những người yêu mến Thảo Hương đều khá nuối tiếc bởi với một ngoại hình trong sáng cùng lợi thế là đã được nhiều người biết đến, Thảo Hương hoàn toàn có thể phát triển hơn nữa nếu theo đuổi nghệ thuật. Tuy nhiên, hiện tại cũng mới chỉ sắp bước vào lớp 10 nên có thể Thảo Hương vẫn đang đầu tư cho việc học nhiều hơn.

Vân Shi

Sở hữu vẻ ngoài xinh xắn và thuần khiết, Vân Shi từng được cư dân mạng yêu mến đặt cho nick name "Cô bé trà sữa". Sinh năm 1997, Vân Shi từng lọt Top 15 Chung kết cuộc thi Ảnh của một hãng phim, giải Ba cuộc thi Múa thành phố Hà Nội năm 2011. 

Gương mặt khả ái cùng nụ cười kẹo ngọt đã giúp cho Vân Shi có khá nhiều người hâm mộ chỉ trong một thời gian ngắn, nhất là sau cuộc thi X-Gen vào tháng 8/2012, với việc lọt vào vòng 2, Vân Shi càng được nhiều người biết đến hơn.


Tuy nhiên, tháng 9/2012, Vân Shi lại dính phải scandal bị lập fanpage ném đá. Và những thông tin mà page này đưa ra đều là những hình ảnh không đẹp về một "cô bé trà sữa" đang được nhiều người yêu mến, từ việc bảng điểm không đẹp đến việc "dạt nhà". 

Mặc dù sau đó Vân Shi đã lên tiếng, rằng đó chỉ là quá khứ nông nổi của một cô gái chưa đến tuổi vị thành niên, và trong cuộc sống ai cũng có lúc mắc sai lầm, nhưng có lẽ những thông tin này ít nhiều đã khiến cho Vân Shi bị mất điểm trong mắt cư dân mạng.

Từ khoảng thời gian đó, Vân Shi cũng đã không còn xuất hiện dày đặc trên báo như trước nữa. Đầu năm nay, Vân Shi quyết định Nam tiến, chuyển vào học tập và làm việc tại TP. HCM để tìm cơ hội phát triển cho con đường nghệ thuật của mình. Tuy nhiên từ đó đến nay, công chúng vẫn chưa nhận được thành quả lao động nghệ thuật của Vân Shi. Có lẽ với một cô bé 17 tuổi như Vân, những người yêu mến cô sẽ còn phải chờ đợi một thời gian nữa để những thành quả đó không bị "chín xanh" như thời gian trước đó.

Trâm Anh

Trâm Anh được đa số teen Hà thành biết đến bởi vẻ đẹp long lanh, trong sáng như thiên thần. Trong buổi lễ khai giảng năm học 2012-2013 của trường THPT Phan Đình Phùng- Hà Nội, nét đẹp thánh thiện, tinh khôi của Trâm Anh dường như đã trở thành tâm điểm của các ống kính máy ảnh.

Nick name “nữ sinh thiên thần” gắn với cô bạn này cũng bắt đầu từ đó. Trong tà áo dài trắng, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng cùng nụ cười hiền dịu, Trâm Anh dường như là tiêu biểu cho vẻ đẹp của nữ sinh Việt. Thậm chí, cái tên Trâm Anh còn trở thành một hiện tượng trong thời gian ấy khi giới trẻ đua nhau like, share những hình ảnh của cô bạn và thậm chí còn thành lập “hội phát cuồng”.
Tuy nhiên, sau thời kỳ "hoàng kim" đó, Trâm Anh có vẻ như quá bận bịu với việc học tập cho năm cuối cấp nên đã không giành nhiều thời gian cho việc tham gia sự kiện hay thậm chí là chụp ảnh, update facebook như những hot girl khác. Chính vì vậy tuy Trâm Anh vẫn là gương mặt được yêu mến nhưng cô nàng đã không còn hot như thời gian đầu nữa.

Theo: Kenh14.vn
______________________________________________
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Posted By Unknown21:37

Lưng chừng yêu anh (Kì 1)

Anh cười, xoa đầu nó. Mái tóc bông xù hơi rối, mắt nó cũng có những tia nhìn chững lại, bối rối trước cử chỉ của anh chủ biên.

1. Buổi chiều, trước khi tiết học đầu tiên bắt đầu, nó xuất hiện trên sân trường, mái tóc bông xù hình nấm của nó cứ quay ngang quay dọc tìm phòng học. Tệ thật, vào học kỳ mới đã được ngót hai tuần rồi mà nó vẫn còn chưa kịp thuộc thời khóa biểu của mình, đến việc giảng đường môn học nằm ở đâu nó còn không nhớ. Nó thở hắt, đi ra phía những chiếc ghế đá ngồi chờ đợi. Chắc chắn lũ bạn cùng lớp sẽ đi ngang qua đây, và nó sẽ chạy ù theo họ vào lớp. Hy vọng là không quá muộn.

- Em để tóc này nhìn ngố lắm!

- Ơ, kệ em.

- Ngố thật mà. Anh thấy kiểu cũ đẹp hơn.

- Xì. Xấu đẹp là việc của em, liên quan gì tới anh chứ!

Cô gái ngúng ngẩy, quay mặt đi, hai tay đan lại, xoay xoay một nhành lá phượng vừa rơi xuống. Chàng trai ngồi bên cạnh mỉm cười, đưa tay lên bắt lấy tay cô gái, một tay còn lại vuốt mái tóc mềm buông xõa trên vai.

- Anh đùa thôi. Nhìn ngố, nhưng đáng yêu.

Lần này cô gái mỉm cười, nhưng vẫn vờ giận dỗi, nhìn ra phía xa xa, môi tủm tỉm nụ cười xinh thật xinh.
Nó ngồi ở ghế đá bên cạnh, vô tình nghe thấy, cố ý nhìn thấy. Thế là cảnh của cặp đôi này lọt vào tâm trí nó. Cũng vô tình, nó trở nên thần người dưới tiếng gọi của cô bạn cùng lớp.

- Này, vào lớp đi, ngồi đó làm gì?

Nó ớ người. Một lúc sau thì bất giác tỉnh và vội vã chạy ra phía cô bạn, cười hì hì một tiếng và cả hai cùng đi vào lớp. Ánh mắt nó vẫn còn muốn ngoái lại nhìn cảnh tượng đằng sau. Cặp đôi đó có phải là rất đẹp không? Ý nó là nụ cười của cô gái ấy, là giọng nói và cử chỉ của chàng trai ấy. À không, là khung cảnh sân trường lúc bấy giờ… Cũng không hẳn vậy, nhưng tóm lại là nó ý thức được rằng có cái gì đó rất đẹp, rất ấn tượng, khiến nó nhớ mãi khoảnh khắc ấy. Khoảnh khắc mà nó bắt gặp được niềm hạnh phúc từ đôi bạn trẻ. À, phải rồi, là hạnh phúc, là yêu thương…

2. Phố tan tầm đông đúc, tiếng người và tiếng còi xe láo nháo. Mọi người có vẻ ai nấy cũng bận rộn, ai nấy cũng nôn nóng để đi về nhà. Họ – những bà nội trợ, những đức ông chồng, sẽ về với tổ ấm cúc cu và cùng đàn con sum họp bữa cơm tối. Chẳng thế mà ai cũng có lý do riêng để bon chen từng cen – ti – mét đường đi đấy sao? Chỉ có nó là thảnh thơi, nó thấy mình thảnh thơi chán. Không gia đình, không hò hẹn, không vướng lịch học thêm buổi tối. Thế là cứ từ từ mà đi, không vội. Nếu bụi đường và tiếng ồn không quá khó chịu thì nó cũng chẳng muốn về nhà làm gì cho phí hoài cảm hứng lúc này. 
benhthemyeu-19a9b

“Em đang ở đâu thế? Tan học chưa? Ban biên tập đang họp, em vào thư viện một lúc được không?”

Tin nhắn báo hiệu rung bần bật bên đùi, nó hý hoáy mở điện thoại ra đọc. Giọng điệu anh chủ biên vẫn như thường lệ, hỏi ở đâu, có rảnh không nhưng dù câu trả lời thế nào thì chốt hạ vẫn là đến – chỗ – họp. Nó nhún vai, cất điện thoại và quay đầu xe. Dẫu sao thì con đường này cũng đang tắc, quay đầu lại, trở lại trường, chui vào thư viện và nhởn nhơ đợi cho đến khi họp xong cũng là khi đường được thông thoáng.

- Em có mặt ạ!!!

- Ừm. Ngồi đi em. Chúng ta tiếp tục.

Nó ngồi cạnh một chị cùng trong ban biên tập, chị này hơi nhướn mày nhìn nó, sau khi phát hiện ra ánh mắt của nó đang đung đưa qua lại và dừng ở đúng chỗ mình thì chị ấy quay đi, như kiểu chột dạ vì vụng trộm và bị phát hiện. Nó cười thầm.

- Linh, bài của em sao rồi?

- Dạ? À, mục truyện ngắn ấy ạ? Em đang thử nghiệm với một seri truyện dài kỳ. Thật ra, cũng chỉ khoảng năm đến sáu kỳ thôi ạ. Không dài quá đâu.

- …

- Hì hì. Nhưng em chưa hoàn thành xong, mới viết được đến kỳ thứ hai.

Mặt nó biến dạng, méo xệch. Tuy trên má vẫn còn vương nụ cười nhí nhảnh nhưng mắt hơi cụp xuống, lộ rõ vẻ sợ sệt.

- Ừm. Vậy thì em cứ tiếp tục đi. Nhưng từ giờ cho đến khi em hoàn thành, phải có truyện ngắn thay thế. 

- Vâng.

Tiếng nó lí nhí. Mọi người đổ dồn ánh mắt về phía nó, hơi ái ngại. Có vẻ như họ đang ái ngại thay cho nó thì phải. Nhưng nó có cảm thấy vấn đề gì đâu? Ai làm việc mà chẳng bị sai sót, có ai là không bị nhắc nhở đâu? Huống hồ nó chỉ mới đảm nhiệm vị trí này một tháng. Một tháng đấy nhé, chẳng phải siêu nhân nên nó không thể gánh vác được việc vực chuyên mục Truyện Ngắn lên được. Dù sao, nó cũng đang cố gắng cơ mà.
Buổi họp kết thúc khi anh chủ biên nói thêm vài lời gì đó dặn dò các chủ mục. Tất nhiên, trong đó có chủ mục

Truyện Ngắn là nó, nhưng tai nó ù đi, chẳng nghe thấy gì hết cả. Lúc anh chủ biên lại gần, đập đập vai nó, nó mới trở nên ú ớ.

- Về thôi! Mọi người về hết rồi!

- Ơ… dạ?

- Hôm nay em sao thế Linh? Ngồi họp mà em như trên mây ấy.

Anh ấy hơi chau mày. Nó muốn ngay lập tức hét lên với anh ấy là: 

“ĐỪNG CÓ CHAU MÀY NHƯ THẾ! NHÌN KHÓ COI LẮM ANH BIẾT KHÔNG?”

Nhưng tất nhiên, nó không thể!

Nó lặp lại cái điệu bộ thường ngày của mình, nhún vai và thở dài.

- Em không sao. Chỉ hơi choáng thôi.

- Em mệt à?

- À… không hẳn ạ. Nhưng mà…

- Đã ăn gì chưa? Hay là anh em mình đi ăn nhé?

- Anh mời?

- Tất nhiên là anh mời rồi!

- Yeah!!!

Nó sáng bừng mắt, tỉnh cả người. Này, hiếm hoi lắm mới được anh chủ biên mời đi ăn tối đấy nhé! Tất nhiên, nó biết, cái phạm trù “anh mời” ở đây sẽ chỉ được tính từ nhà ăn kí túc xá đến một vài hàng quán bình dân gần khu vực trường thôi, nhưng nó chỉ cần thế là đủ. Hehe, vừa hay, tối nay bạn cùng phòng của nó không có nhà, nhỏ qua chỗ bạn của nhỏ chơi rồi nên nếu về nhà nó lại phải ăn một mình. Mà không, thường thì khi có một mình nó sẽ chỉ nhịn mà không ăn. Thế đấy, chẳng phải anh chủ biên quý hóa đã cứu đói cho nó một bàn rồi đấy sao?

3. 

- Em đang viết truyện dài kỳ về gì vậy?

- Anh tò mò à?

- Ừ. Anh tò mò.

- Tò mò là không tốt đâu đấy nhé! Đợi khi nào em viết xong, nộp bài cho anh là anh biết ngay thôi mà.

Nó vừa gắp thức ăn, vừa ngẩng lên nhìn anh nháy mắt rồi lại toe toét cười. Có vẻ như anh chủ biên mà nó biết khảnh ăn lắm thì phải. Cả buổi chỉ thấy anh ấy ngồi đặt tay lên bàn, xoay xoay cốc trà sữa, dõi mắt nhìn nó ăn một cách chăm chú và hỏi han một vài chuyện. Không mấy khi thấy anh ấy động đũa gì cả.
- Ơ, anh không định ăn gì à? 

- Ừ. Nhìn em ăn là anh no rồi.

- Hả? Ý anh là em tham ăn lắm à?

- Đâu có.

Anh ấy lại cười. Nó hình dung ra bộ dạng của mình đang phồng má trợn mắt lên cũng rất buồn cười nên cố nuốt nhanh một cái, cúi đầu xuống hỏi khẽ.

- Thế sao anh không ăn gì đi? Em đâu có ăn hết được chỗ này.

- Em cứ ăn đi. Không phải ngại. Anh không đói thật mà.

Cuối cùng hai anh em kết thúc buổi tối bằng việc rong ruổi các con phố gần trường. Nó nghe anh chủ biên tâm sự nhiều điều, bỗng nhiên thấy khoảng cách giữa hai người như gần lại. Bình thường, ở trường, nó tham gia cùng câu lạc bộ, lúc nào gặp cũng cúi đầu chào rồi mở miệng là “anh chủ biên, anh chủ biên”, quả thật rằng nhiều lúc thấy xa lạ hơn cả những người xa lạ.

Thế mà lúc này đây, anh trò chuyện với nó một cách khá gần gũi, như thể anh đang tự trò chuyện với chính mình hoặc với một người bạn thân thiết nào đó. Và đôi lúc, nó cảm nhận được giọng buồn nơi anh. Hẳn là anh đang có tâm sự. Nó hơi đỏ mặt, quay lại nhìn lúc anh bông đùa. Phải rồi, anh trêu cái đầu bông xù như cây nấm của nó, trêu cái dáng đi lật đật lon ton của nó. Nó chỉ cười, hì hì một cách ngô nghê. 

- Cảm ơn em, Nấm ạ!

- Vâng. Không có gì. Em phải cảm ơn anh vì bữa cơm mới đúng. Nhưng… Ơ, cái gì cơ? Anh vừa gọi em là gì thế?

- Nấm!

Anh nhoẻn cười, nhắc lại một cách dõng dạc.

- Này anh…

- Huh?

- Đừng gọi em là nấm chứ? Em có tên mà. Đừng nói là sau một tháng nhậm chức chủ mục Truyện Ngắn, anh
vẫn chưa nhớ tên em đấy nhé!

Nó tròn mắt, kinh ngạc. Phần hơi hốt hoảng vì cái nickname vừa được anh chủ biên đặt cho, phần hơi bối rối vì nghĩ rằng anh ấy chẳng thể nhớ nổi tên mình mặc dù cũng đã lon ton đến câu lạc bộ được… ngót một tháng ròng.

- Trần Đan Linh. Tên em là Trần Đan Linh.

- …
Nó vẫn chưa hết ngạc nhiên. Anh biết tên nó kìa. Còn rõ ràng cả họ và tên nữa chứ. Sao lại có cảm giác vui vui xen lẫn thế này? Cái tên của nó hay mà, đúng không? 

- Nhưng anh thích gọi em là Nấm. Nấm ạ!

Anh cười, xoa đầu nó. Mái tóc bông xù hơi rối, mắt nó cũng có những tia nhìn chững lại, bối rối trước cử chỉ của anh chủ biên. Vì anh cao hơn nó rất nhiều nên khi anh làm thế giống như lúc người lớn phát kẹo và xoa đầu các em nhỏ vì các em ấy ngoan. Giống lắm! Ấm ức lắm!

- Ý anh chê em là nấm lùn chứ gì?

Nó lè lưỡi, gạt tay anh ra. Tự ái trong nó bỗng nhiên cao vút.

- Không. Chỉ vì anh thấy thích gọi em là Nấm thôi. 

- …

- Anh về nhé! Tối ngủ ngon. Nhớ viết nhanh nhanh mấy kỳ truyện đấy. Tạm thời cứ up những tuyện ngắn của cộng tác viên gửi về. Bye Nấm!

Anh chủ biên vẫy tay, quay người đi. Cái bóng cao xiêu vẹo khuất sau cột đèn vàng, nó hơi ngẩn người, ngập ngừng đưa tay lên giữ bên ngực trái. Tự nhiên hôm nay trái tim này lại bướng bỉnh và tỏ ra nghịch ngợm quá mức cần thiết. Sao lại cứ nhảy nhót lung tung thế này? Mất trật tự quá đi!!! Nó vò đầu, mái tóc bông xù vốn đã nom rối mắt, sau hành động của nó nom càng rối mắt hơn. 

Nó bước đi, kéo lê cái xe đạp, khuất sau con hẻm nhỏ. Nhìn đằng sau, dưới ánh đèn cao áp, nó giống hệt như một cây nấm vậy. 

4. Là sinh viên năm cuối, có khối việc để làm, nhiều khi bận đến nỗi không mở được mắt ra. Nhưng Thành vẫn quyết định đảm đương thêm một chức vụ mới. Không khó nhằn cho lắm nhưng để quản lý được những cô cậu sinh viên năm nhất, năm hai còn non nớt lại nghịch ngợm thì quả là mệt. Dù sao, đó cũng là công việc anh yêu thích.

Lập ra một câu lạc bộ về báo chí, làm chủ biên cho tờ báo mang phong cách xì-tin, hàng tuần ra các số báo về thông tin đoàn trường, về các lĩnh vực mà những bạn trẻ quan tâm. Sau nhiều ngày khá vất vả, cuối cùng câu lạc bộ của Thành cũng đi vào hoạt động theo hướng tích cực. Ít ra cũng đã mời được tài trợ về việc in ấn và phát hành, đã có những cây bút thật sự có năng lực và thu hút được lượng cộng tác viên nhiệt huyết. Cho đến khi tất cả cùng vào guồng khí thế thì anh có thời gian để thảnh thơi hơn.

Chớm chiều, khi lang thang trong sân tìm một vài shoot ảnh để đăng lên trang bìa, Thành bắt gặp những cặp đôi sinh viên ngồi trên những băng ghế đá. Khung cảnh lúc này đủ đẹp để làm nền cho những mối tình sinh viên ấy. Trong khuôn viên trường rộng, nhiều những tán lá màu xanh và một chút nắng vàng khẽ khàng len lỏi, tạo thành đốm nắng nhỏ trên sân. Thành lựa chọn góc chụp, bấm máy và nhanh nhạy để có được những shoot hình ưng ý nhất.

Vô tình, vào một khoảnh khắc nào đó, xuất hiện trong ống kính của anh là một cô bé với đôi mắt xoe tròn, em ngồi một mình, hai tay chống cằm, đưa mắt dõi theo về một cặp đôi ở ngay gần đó. Cái cách em nhìn lén công khai thật buồn cười. Và anh để mình bị hẫng một nhịp trong khuôn hình đó. Bất giác, khi em ngơ ngác quay lại, Thành nhận ra khuôn mặt bầu bầu, mái tóc nom ngộ mắt và dáng đi lon ton như trẻ nhỏ. À, hóa ra là trong chính câu lạc bộ của anh, cô bé này là Trần Đan Linh, cây bút truyện ngắn mới gia nhập câu lạc bộ được gần một tháng. 

Chiều đó, Thành sắp xếp một cuộc họp đột suất. Tất nhiên không có ý gì khác ngoài nhắc nhở những thành viên câu lạc bộ về việc phát hành báo như mọi khi. Tuy nhiên, ít nhiều trong sự sắp xếp đó cũng có nguyên do từ phía cô bé Trần Đan Linh này. Cái tên lạ lẫm, khuôn mặt ngô nghê nom ngộ mắt khiến tôi lưu tâm nhiều hơn. Cho đến khi buổi họp kết thúc, Thành cố gắng dùng một cách tự nhiên nhất có thể để mời Linh đi ăn tối. Bất ngờ là nhận được cái nhận lời ngay tắp lự, lại còn “yeah!!!” lên đầy phấn khích. Quả thật, khi nhìn thấy nụ cười tươi rói kia, chẳng ai nỡ lòng nào dập tắt nó. Và anh thích nhìn thấy cô bé này cười. Một sự thật phũ phàng dường như sắp chạm ngã trái tim của gã trai như anh.

- Cảm ơn em, Nấm ạ!

- Vâng. Không có gì. Em phải cảm ơn anh vì bữa cơm mới đúng. Nhưng… Ơ, cái gì cơ? Anh vừa gọi em là gì thế?

- Nấm!

Thành mỉm cười. Nhìn thấy bộ dạng của cô bé lúc ấy sao mà đáng yêu thế. Nhưng thề là anh không nói những lời như vậy với con gái. Chưa hề và chắc sẽ chẳng bao giờ đâu. Chỉ bất giác mà anh bật ra cái nickname ngộ nghĩnh ấy thôi, vì thấy em giống. Còn em? Em tròn mắt, điệu bộ ngạc nhiên xen lẫn bối rối ngại ngùng hiện rõ trên khuôn mặt. Ấn tượng về ngày đầu tiên lạ lùng như vậy đấy!

Thành chào Linh ra về. Tối đó anh thấy mình như trở thành một người khác, một con người không phải gồng lên quá sức với công việc và cuộc sống, một gã trai không gai góc và lạnh lùng như anh thường thể hiện, anh đơn giản là lột bỏ lớp mặt nạ và những vai diễn đời thường, trò chuyện với Linh một cách gần gũi. Không phải bỗng dưng mà Thành làm được như thế, mà vì cô bé mang cho anh cái cảm giác bình yên, một cảm giác an toàn khi bên cạnh.

“Cảm ơn anh lần nữa về bữa tối nhé. Lần sau nếu có dịp em sẽ mời :D”

Đang miên man bên màn hình laptop, Thành nhận được sms từ Nấm. Cái tên hiển thị trên màn hình điện thoại làm anh phì cười. Trước đây, nếu là số của các thành viên trong câu lạc bộ sẽ được lưu trong danh bạ một cách máy móc là: Clb.A, Clb.B,… Từ sau buổi trò chuyện với Nấm, anh lưu tên Linh mặc định như thế.

“Tất nhiên sẽ có lần sau, và cũng tất nhiên là sẽ để em mời. Yên tâm nhé >:)”

Kết thúc buổi nói chuyện một cách khách sáo và qua loa, Thành tiếp tục với màn hình và công việc của mình. Nhìn list yahoo, nick của Nấm vẫn sáng đèn khi mà thời điểm đêm trôi qua khá lâu rồi. Dường như cô bé này có thói quen thức khuya thì phải. Anh cố nhủ lòng mình không nên click vào cái nick đó và nói chuyện, nếu làm thế sẽ thấy thật ngớ ngẩn và… rất đáng ngại ngùng. Phải rồi, anh có cảm tình với Nấm, nhưng không muốn hành động một cách ngốc nghếch như những cậu con trai mới lớn, luôn tìm cách tiếp cận với cô gái mà mình thầm có tình cảm.

Thế là Thành bắt đầu với việc dàn trang cho số báo tiếp theo, check lại một lượt những bài đăng mà các chủ mục gửi về, check hòm mail để đánh giá và feedback cho các cộng tác viên về bài vở. Một khoảng đủ lâu để xong xuôi công việc, anh buông tay, nhắm mắt và thấy sự mệt mỏi thấm vào người. Trước khi tắt máy đi ngủ, Thành bật yahoo lên kiểm tra. Cái nick ấy vẫn sáng, cô bé ấy vẫn còn mải mê gì đó mà chưa chịu đi ngủ. Hơi tò mò, anh buzz.

Black.and.white: Buzz

Nấm: em chào anh :D

Black.and.white: chưa ngủ hả Nấm?

Black.and.white: này, trốn đâu rồi?

Nấm: em có phải là Nấm đâu. Anh gọi thế nên em không thèm trả lời.

Black.and.white: chẳng phải em đang trả lời rồi sao :))

Nấm: /:)

Black.and.white: Ngáp ngủ à? Thế thì đi ngủ ngay đi, anh không muốn thay chủ mục Truyện Ngắn lần nữa với lý do làm việc quá sức và ngủ gục trên bàn máy tính.

Nấm is offline.

Thành cười nhe nhởn trước màn hình lap, biết tỏng thể nào cô bé này cũng chơi trò ẩn nick với mình. Buzz thêm một cái nữa rồi cũng thoát yahoo và đi ngủ.

Black.and.white: Buzz

Black.and.white: lớn đầu rồi mà còn chơi trò trẻ con đó hả? 

Black.and.white: Mai ra canteen gặp anh nhé! Cho em trả nợ anh vụ ăn tối đấy :D

Black.and.white is offline.

Đêm khép lại với những giấc mộng lành, đâu đó có nụ cười tươi như trẻ nhỏ, đâu đó có hình bóng một cô bé lon ton lạc vào giấc mơ. Dường như buổi đêm luôn ấp ủ những điều lạ kỳ, và trái tim cũng đập lạc nhịp cho những điều lạ kỳ thú vị đó. Nhưng cũng khuất trong bóng đêm, một tin nhắn đi lạc, có những thở than và trăn trở cho mối tình vừa kết thúc.

“Anh quyết định chia tay em thật sao? Chuyện anh chọn đề tài ở một nơi xa xôi là để rời xa em đúng không? Dù sao, bốn năm qua em cũng đã luôn là người chờ đợi, thêm lần này nữa cũng không là gì cả, chỉ cần anh vẫn ở đó và tình cảm trong em vẫn vậy. Bình yên anh nhé!” 

[Còn tiếp]
Theo: Kenh14.vn
______________________________________________
Lukhachdem Blog LKD: http://lukhachdemit.blogspot.com/

Posted By Unknown06:21